Ngay lúc này, một tiếng thét thảm thương bỗng vang lên trong thành, sau đó, một luồng sáng vàng lập tức bay ra!
Chính là Tiểu Tháp!
Tiểu Tháp trực tiếp bay đi mấy vạn trượng, sau đó đập mạnh vào vùng thời không kia.
Diệp Huyên chớp mắt, sau đó quay người nhìn trong thành, lúc này, một cây bút từ trong thành phóng lên trời, nhưng sau đó, cây bút lập tức vỡ vụn, tiếp đó, một luồng sáng đen bay ra!
Chính là bút Đại Đạo!
Bút Đại Đạo tốt hơn so với Tiểu Tháp một chút, bay chừng vạn trượng thì dừng lại, nhưng, khi nó dừng lại, lập tức run rẩy không thôi, trông dáng vẻ như rất đau!
Diệp Huyên nhìn Tiểu Tháp và bút Đại Đạo, không thể khôn nói, về mặt chịu đòn, vẫn là Tiểu Tháp hơn một bậc, không hổ đã được Thanh Nhi cải tạo!
Như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyên vội “quan tâm” nói: “Các ngươi không sao chứ?”
Tiểu Tháp run giọng nói: “Tiểu chủ, ngươi chơi như vậy sao?”
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Tiểu Tháp, ta là vì tốt cho ngươi! Ngươi nghĩ đi, đã lâu lắm rồi, ngươi càng lúc càng không có cảm giác tồn tại! Trực giác nói cho ta biết, ngươi được chủ nhân bút Đại Đạo sắp xếp rồi! Vì vậy, ta nghĩ, nhất định phải để ngươi có cảm giác tồn tại!”
Tiểu Tháp im lặng một lúc, rồi nói: “Tiểu chủ, ta biết người từ nhỏ đã không dễ dàng rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624797/chuong-11004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.