Diệp Huyên hỏi: “Ý của cô là?”
Tần Quan cười đáp: “Tập trung quyền lợi về trung ương!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Giảm đi quyền lợi của phân viện?”
Tần Quan gật đầu: “Phân viện không cần có Viện trưởng nữa, tất cả các viện sẽ chỉ có một Viện trưởng, đó chính là Viện trưởng của tổng viện. Ở phân viên có thể lập ra một vị Văn giáo, Văn giáo là người đứng đầu phân viện, nhưng Văn giáo này phải do tổng viện lựa chọn. Ngoài ra, dưới Văn giáo có thể lập ra hai Phó văn giáo, hai Phó văn giáo này nhất định phải chỉ định người của tổng viện đảm nhiệm!”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó đáp: “Cách của cô rất tốt, như vậy phân viện nhất định phải nghe theo lệnh của tổng viện!”
Tần Quan gật đầu: “Ngoài ra còn có một vài phân viện hoàn toàn không cần phải tồn tại, ví dụ như ở một vài địa phương nhỏ, có thể dẹp hết tất cả phân viện ở những nơi như thế, một vũ trụ lớn chỉ có một thư viện thôi!”
Nghe vậy, Diệp Huyên nhíu mày: “Như thế có ít quá không?”
Tần Quan nhìn Diệp Huyên: “Không ít, vì chúng ta phải để cho các thế lực khác tồn tại! Thư viện Quan Huyên chúng ta không phải đế quốc phong kiến, độc chiếm một mình, chúng ta phải cho các thế lực khác có chỗ đứng. Đương nhiên trật tự của thế giới phải do chúng ta lập ra, mà chỉ cần là người nghe theo trật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624716/chuong-10978.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.