Diệp Huyên trầm giọng nói: “Sẽ không phải là để lại cái này cho ta đấy chứ?”
Đạo Thần chỉ vào Đạo Lệnh kia: “Ngươi cầm lên thử xem!”
Diệp Huyên do dự một lát, sau đó cầm lấy Đạo Lệnh, mà hắn vừa cầm vào, Đạo Lệnh kia bỗng nhiên hóa thành một luồng sáng xanh chui vào giữa trán hắn!
Uỳnh!
Toàn thân Diệp Huyên đột nhiên bộc phát ra ánh sáng xanh chói lóa, cùng lúc đó, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một chữ ‘Đạo’ lớn màu xanh!
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt hai cô gái trở nên vô cùng phức tạp!
Diệp Huyên vẫn hơi không hiểu, mà lúc này, Tiểu Bút đột nhiên nói: “Chúc mừng cậu!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Có ý gì?”
Tiểu Bút nói: “Lệnh này công nhận cậu, cũng chứng tỏ rằng cậu có thể ra lệnh cho toàn bộ Đạo Môn! Chủ nhân không xuất hiện, cậu là người lớn nhất Đạo Môn, cậu có thể ra lệnh cho bất kỳ chi nhánh hay bất kỳ người nào của Đạo Môn! Cậu yên tâm, bọn họ tuyệt đối không dám làm trái mệnh lệnh!”
Diệp Huyên nói: “Vì sao chọn trúng ta?”
Tiểu Bút im lặng một lát rồi nói: “Có lẽ là bởi vì cậu đẹp trai!”
Diệp Huyên dứt khoát bỏ qua Tiểu Bút, trực giác nói cho hắn biết rằng điều này không thích hợp, có lẽ chủ nhân bút Đại đạo này đang gài bẫy hắn!
Nào có chuyện tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624278/chuong-10817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.