Mục Sênh cười nói: “Thế nào?”
Diệp Huyên im lặng.
Mục Sênh nhún vai: “Đợi ngươi suy nghĩ xong lại đến tìm ta!”
Nói xong, nàng ta đang định rời đi thì lúc này, Diệp Huyên bỗng nói: “Bây giờ thử đi!”
Mục Sênh quay đầu nhìn Diệp Huyên, nàng ta vươn tay phải: “Đưa tháp cho ta đi!”
Diệp Huyên cười nói: “Ngươi cảm thấy ta đã thua rồi sao?”
Mục Sênh gật đầu: “Ngươi bây giờ, không làm ta bị thương được!”
Diệp Huyên khẽ cười, hắn không nói gì, lập tức lấy kiếm Thanh Huyên ra, sau đó trực tiếp chém một kiếm vào lòng bàn tay Mục Sênh!
Vù!
Một luồng kiếm quang sáng rực!
Sau khi kiếm quang tản đi, trong lòng bàn tay Mục Sênh, có thêm một vết kiếm khá nhạt!
Tuy nhạt, nhưng vẫn có!
Thấy vậy, Mục Sênh nhíu chặt mày!
Diệp Huyên nhìn Mục Sênh: “Ngươi thua rồi!
Mục Sênh im lặng một lúc, đột nhiên nàng ta đánh một quyền vào ngực Diệp Huyên!
Ầm!
Thoáng chốc, thân xác Diệp Huyên lập tức vỡ tan thành mảnh nhỏ, chỉ còn lại linh hồn!
Đầu óc Diệp Huyên trống rỗng!
Mẹ nó!
Ngươi chơi ta sao?
Diệp Huyên ngơ ngác.
Người phụ nữ này sao thế?
Không nói võ đức à?
Chính vào lúc đó, Mục Sênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624096/chuong-10741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.