Lúc Mục Sênh cách Diệp Huyên mấy chục trượng, nàng ta đột nhiên nói: “Suỵt…”
Con dê nàng ta cưỡi lập tức dừng lại, mà sau lưng nàng ta, đàn dê cũng dừng lại theo!
Rất chỉnh tề, không hề loạn chút nào!
Mục Sênh nhìn Diệp Huyên: “Ngươi là ai?”
Diệp Huyên nói: “Diệp Huyên!”
Mục Sênh lắc đầu: “Chưa từng nghe đến!”
Diệp Huyên xòe tay, bút Đại Đạo xuất hiện trong tay hắn, nhìn thấy bút Đại Đạo, Mục Sênh khẽ sững sờ, sau đó nói: “Bút Đại Đạo!”
Bút Đại Đạo vội nói: “Mục Sênh, người còn nhớ ta chứ?”
Mục Sênh cười nói: “Nhớ! Tiểu Bút, không phải nói ngươi bị giam cầm rồi sao? Sao ngươi lại chạy ra rồi?”
Tiểu Bút cười nhạt nói: “Ta được thả ra rồi!”
Mục Sênh chớp mắt: “Ngươi lừa ta! Chắc chắn là ngươi tự mình chạy ra!”
Tiểu Bút: “…”
Mục Sênh cười nói: “Nói đi! Ngươi đến tìm ta làm gì?”
Tiểu Bút vội nói: “Là như vậy, hôm nay ra đưa vị đồ đệ này đến cho ngươi, hắn rất ưu tú, ngươi không thể bỏ qua đâu đấy!”
Nghe vậy, Mục Sênh chớp mắt, sau đó cười nói: “Thân xác hắn quá yếu!”
Vẻ mặt Diệp Huyên bỗng có chút không tự nhiên!
Quá yếu?
Lần đầu tiên hắn bị người ta nói thân xác yếu!
Mục Sênh cười nói: “Thế nào, hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624095/chuong-10740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.