Diệp Huyên nhìn xung quanh rồi lại nhìn Cổ: “Bây giờ ta đang là Thiên Đạo Cảnh, muốn đạt đến Nhân Gian Cảnh…”
Cổ ngắt lời: “Muốn đạt đến Nhân Gian Cảnh thì phải đạt đến Thiện Ác Cảnh trước, mà ngươi có biết Thiện Ác Cảnh không?”
Diệp Huyên xoè tay ra, hai luồng kiếm ý từ từ bay ra từ lòng bàn tay hắn.
Kiếm ý Thiện Ác.
Nhưng bây giờ kiếm ý Thiện Ác đã hợp nhất với kiếm ý Nhân Gian, trở thành một phần của kiếm ý Nhân Gian.
Nhìn thấy kiếm ý Thiện Ác của Diệp Huyên, trong mắt Cổ hiện lên vẻ kinh ngạc, một lát sau nàng ta khẽ nói: “Thế này thì dễ dàng hơn nhiều rồi”.
A Lan ở bên cạnh cũng khẽ gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Huyên cười: “Thật sao?”
Cổ gật đầu: “Vào Tiểu Tháp đi”.
Nói xong ba người vào Tiểu Tháp.
Đây là lần đầu tiên A Lan vào Tiểu Tháp, khi vào Tiểu Tháp, A Lan cũng hơi giật mình, sau đó vẻ ngạc nhiên trong mắt nàng ấy biến thành nghiêm nghị.
Lúc này Cổ đột nhiên nói: “Thiện Ác Cảnh là cảnh giới do chủ nhân bút Đại Đạo đặt ra, mục đích chủ yếu của cảnh giới này là khiến con người biết thế nào thiện, thế nào là ác. Chủ nhân bút Đại Đạo đặt ra một bộ tiêu chuẩn hoàn chỉnh về thiện ác. Trong mắt ông ấy, rất nhiều chuyện đúng là đúng, sai là sai…”
Nói tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623714/chuong-10603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.