Ở cổng thành, Cổ nhìn Diệp Huyên cười bảo: “Xong rồi!”
Diệp Huyên gật đầu, nhìn Nguyên Thanh Hợp: “Việc xây dựng học viện của ta giao cho Đế quốc Nguyên các ngươi nhé. Lát nữa ta sẽ cho người tới đối soát với ngươi”.
Nguyên Thanh Hợp gật đầu: “Hiểu rồi”.
Diệp Huyên quay sang nhìn Thiên Đạo trên bầu trời, cười nói: “Cảm ơn”.
Thiên Đạo khẽ gật đầu: “Diệp công tử bảo trọng”.
Nói xong ông ta quay đi biến mất ở cuối tinh không.
Diệp Huyên lại nhìn sang Cô lão, ông ta lập tức cười toe toét: “Chào Diệp thiếu!”
Diệp Huyên cười: “Ân oán giữa chúng ta đã được xoá sạch”.
Nói xong hắn quay người rời đi.
Cô lão thở phào nhẹ nhõm.
Có thể sống rồi!
Cô lão nhìn Diệp Huyên rời đi, khẽ thở dài.
Giờ khắc này ông ta vẫn còn sợ hãi, dù đã đến Trật Tự Cảnh nhưng rất nhiều lúc, chỉ bất cẩn chút thôi là sẽ không thể trở mình ngay.
Nghĩ đến đây, Cô lão lắc đầu, quay lưng rời đi.
Sau này phải khiêm tốn một chút!
Nguyên Thanh Hợp nhìn về phía xa, im lặng không nói.
Lúc này một người phụ nữ xuất hiện bên cạnh Nguyên Thanh Hợp, nàng ta nhìn về nơi xa u oán nói: “Thanh Hợp, nhà họ Nguyên chúng ta phải ghi nhớ mối thù này…”
Nguyên Thanh Hợp đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623713/chuong-10602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.