Diệp Huyên nhìn cô bé, không nói gì.
Cô bé cười nói: “Thật ra, ta có thể tính kế gì ngươi chứ? Ngươi ấy, đừng có nghĩ người khác xấu như vậy!”
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Tại sao ngươi bị chủ nhân bút Đại Đạo nhốt ở đây?”
Cô bé nói: “Bởi vì ta thua hắn!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Thua hắn?”
Cô bé gật đầu: “Đúng! Thắng làm vua, thua làm giặc! Ta thua rồi! Sau đó ta đã bị nhốt ở đây! Như vậy rất bình thường!”
Diệp Huyên nhìn cô bé: “Ngươi có lai lịch thế nào?”
Cô bé cười nói: “Ta tên Cổ! Từng nghe đến chưa?”
Diệp Huyên lắc đầu.
Cô bé cười nói: “Bình thường thôi! Lịch sử đều là do người thắng viết, ngươi chưa từng nghe đến ta, rất rất bình thường, hiểu được!”
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Ngươi là ở thời đại của chủ nhân bút Đại Đạo sao?”
Cô bé lắc đầu: “Cũng không thể nói như vậy…”
Nói rồi, cô bé nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Nếu ngươi muốn biết thêm, ta có thể từ từ nói với ngươi, đi, chúng ta xuống núi, vừa đi vừa nói!”
Nói xong, cô bé lập tức nhấc rìu lên, sau đó kéo cánh tay Diệp Huyên đi xuống núi!
Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ!
Diệp Huyên và cô bé vừa bước xuống thềm đá dưới núi, đột nhiên, một lốc xoáy khổng lồ xuất hiện trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623384/chuong-10489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.