Mặc Vân Khởi hồ hởi hỏi: “Diệp thổ phỉ, sao tự dưng ngươi quay về thế?”
Diệp Huyên cười đáp: “Nhớ các ngươi đó! Nên quay lại thăm!”
Mặc Vân Khởi cười ha hả: “Còn khướt ta mới tin! Nào, vào thư viện thôi!”
Diệp Huyên gật đầu.
Mặc Vân Khởi dẫn Diệp Huyên vào nội viện, họ vừa bước vào liền nhìn thấy Bắc Trạch và Kỷ An Chi. Nhìn thấy Diệp Huyên, Bắc Trạch cười ha hả, sau đó đi tới ôm chặt lấy Diệp Huyên.
Kỷ An Chi liếc Diệp Huyên một cái, im lặng tiếp tục gặm đùi gà nhẫy mỡ trong tay.
Diệp Huyên nhìn về phía Kỷ An Chi, cười gọi: “An Chi!”
Kỷ An Chi gật nhẹ đầu.
Diệp Huyên nhìn Mặc Vân Khởi: “Ta giao nhóc này lại cho hai người đó!”
Mặc Vân Khởi nhìn sang Diệp Vũ, cười nói: “Nhóc đi theo ta!”
Diệp Vũ đột nhiên nhìn Diệp Huyên, hỏi: “Chúng ta còn gặp lại chứ?”
Diệp Huyên mỉm cười: “Chắc chắn!”
Nói rồi hắn mở bàn tay, một sợi kiếm ý từ bên trong bay ra rồi chui vào trong cơ thể Diệp Vũ.
Diệp Huyên ngồi xổm trước mặt Diệp Vũ, chân thành nói: “Nếu nhóc muốn chấn hưng Diệp tộc thì phải cố gắng vào, biết chưa?”
Diệp Vũ gật đầu: “Ta sẽ cố gắng.”
Diệp Huyên cười nói: “Ta tin nhóc!”
Diệp Vũ nhìn Diệp Huyên giây lát, sau đó quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623293/chuong-10457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.