Nhưng Diệp Huyên lại lắc đầu cười: “Điều này thì không”.
Lúc này ông lão bên cạnh Mạc Thiện nhìn hai huynh muội Tiết Bạch rồi bảo: “Chuyện này không liên quan đến nhà họ Tiết, hai người đi đi”.
Gia tộc của huynh muội nhà họ Tiết cũng có bá chủ viễn cổ, vì thế ông ta không muốn động đến họ.
Huynh muội nhà họ Tiết nhìn nhau, cảm thấy hơi khó xử.
Đương nhiên họ biết ông lão này muốn giết Diệp Huyên.
Đi?
Tiết Bạch chần chừ giây lát rồi bảo: “Tiền bối, vị Diệp…”
Ông lão nheo mắt lại: “Bây giờ ta vẫn chưa đổi ý!”
Nghe thế, trong lòng Tiết Bạch giật mình, hắn ta quay đầu nhìn Tiết Đồng, nàng ta im lặng không nói như đang đấu tranh nội tâm.
Lúc này ông lão từ từ nắm tay phải lại.
Thấy thế Tiết Đồng mới lên tiếng: “Diệp công tử, bảo trọng!”
Nói xong nàng ta kéo Tiết Bạch quay người rời đi.
Nàng ta vẫn quyết định rời đi.
Đúng là Diệp Huyên rất thần bí, nhưng người trước mặt là bá chủ viễn cổ.
Nàng ta không muốn đánh cược vì Diệp Huyên.
Nếu thua cược thì huynh muội họ đều có thể sẽ phải chết ở đây.
Sau khi huynh muội Tiết Bạch rời đi, ông lão kia lại nhìn Hình Linh: “Cô cũng đi đi!”
Hình Linh suy nghĩ một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623135/chuong-10409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.