Nếu có thể nhận hắn là cha thì trên đời còn ai dám ức hiếp mình nữa?
Nỗ lực bao nhiêu năm khiến hắn hiểu ra một điều, sau lưng không có chỗ dựa là không được!
Bởi vì ngươi không biết khi nào mình sẽ bị giết!
Nhưng nếu có chỗ dựa thì lại khác!
Huynh muội Tiết Bạch đã hoàn toàn choáng váng.
Người áo đen này là Đạo Tri Cảnh!
Tuy chỉ là Đạo Tri tiểu thành nhưng cũng tương đương với chuẩn bá chủ viễn cổ rồi.
Mà chuẩn bá chủ viễn cổ ở trước mặt Diệp Huyên lại hèn mọn thế này?
Đầu óc hai người đã hoàn toàn rối tung lên.
Lúc này Diệp Huyên lại hỏi: “Ngươi tên gì?”
Người áo đen vội đáp: “Tô Tín!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Ngươi tạm thời đi theo ta đi, lần này chúng ta muốn đến Nghịch Loạn Thành, ngươi dẫn đường cho chúng ta, nhân tiện nói cho chúng ta biết về nơi này luôn”.
Tô Tín gật đầu lia lịa: “Vâng vâng”.
Mọi người tiếp tục khởi hành.
Trên đường đi, Tô Tín giới thiệu: “Diệp công tử, Nghịch Loạn Thành này rất loạn, ở đây không có trật tự, chỉ cần cậu có thực lực thì cậu thật sự có thể muốn làm gì thì làm. Ở đây loại người nào cũng có, tóm lại là cực kỳ hỗn loạn”.
Nói rồi hắn ta nhìn Diệp Huyên, thận trọng nói: “Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2623133/chuong-10408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.