Sắc mặt những người khác cũng trở nên kỳ lạ.
Diệp Huyên thấy Tần Phong im thin thít thì chớp mắt: “Làm khó huynh rồi sao?"
Tần Phong lập tức đáp: “Sao lại thế được?"
Gã ta nhìn bản đồ, nhưng ngay lập tức rơi vào khó xử.
Những nơi tài nguyên phong phú ở Nội Vực đều bị mười thế lực lớn chiếm cứ, cho dù không phải họ thì cũng là gia tộc phụ thuộc dưới quyền họ.
Tần Phong thấy nhức trứng.
Phải làm sao đây?
Ban nãy hình như gã nói hơi lố rồi, bây giờ mà cho một nơi thường thường thì lại không hay.
Mà cho một vị trí đắc địa... thì gã lại xót ruột!
Diệp Huyên không nói gì, chỉ nhìn gã ta đầy trông mong.
Những người khác cũng nhìn theo.
Lần này hai quả trứng của Tần Phong cũng nhức theo.
Bỗng nghe Thị Ly lên tiếng: “Có phải Tần huynh không nỡ bỏ ra, hay không thể làm chủ?"
Khóe môi nàng ta cong lên: “Diệp huynh, Tần huynh đã không nỡ thì cũng không nên làm khó dễ nữa. Việc thư viện Quan Huyên vào Nội Vực, Thị tộc ta sẽ...”
Bỗng Tần Phong chỉ vào một nơi trên bản đồ: “Chỗ này! Diệp huynh, đây là sơn mạnh Phạm Cảnh, diện tích triệu dặm, có mười tám long mạch cực phẩm, linh khí dồi dào, còn có một quặng mỏ thứ nguyên cấp thấp của nhà họ Tần ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2622173/chuong-10078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.