Diệp Huyên lắc đầu: “Ta cảm thấy hai người họ chính là một phe, sau đó muốn giết ta! Chỉ là ta không có chứng cứ!”
Tần Quan cười to: “Ta cũng cảm thấy thế!”
Diệp Huyên hơi tò mò: “Vô Biên Chủ lợi hại như thế, tại sao ông ta không thử xông pha vũ trụ thứ nguyên chín?”
Tần Quan nghiêm túc đáp: “Âm mưu của ông ta to lớn hơn!”
Diệp Huyên không hiểu: “Câu này của cô có ý gì?”
Tần Quan nói: “Cổ Thiên Đế chinh chiến ở vũ trụ thứ nguyên là vì giành lại danh dự cho vũ trụ này! Còn Vô Biên Chủ… Ông ta hoàn toàn không quan tâm đến những điều đó! Cái ông ta muốn là làm thế nào để kết liễu vũ trụ này! Cho nên, mục tiêu của ông ta vẫn là ngươi! Thật ra từ năm đó ông ta đã muốn giết ngươi rồi, nhưng bị chủ nhân của bút Đại đạo ngăn cản, cho nên mới có chuyện vũ trụ vô biên ngủ say đó…”
Diệp Huyên hơi khó hiểu: “Vì sao chủ nhân của bút Đại đạo lại ngăn ông ta giết ta? Mà sau đó lại bảo ông ta đến giết ta?”
Tần Quan lắc đầu: “Không biết!”
Diệp Huyên im lặng một lát rồi nói: “Hai tên chết tiệt không biết xấu hổ, hai người cũng bắt nạt một người trẻ tuổi như ta!”
Tần Quan cười to.
Diệp Huyên lại nói: “Sau khi Cổ Thiên Đế chết trận, Diệp Đế còn sống không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621987/chuong-10016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.