Diệp Huyên cạn lời.
Chết tiệt!
Cha ruột mà thế này à?
Con trai thì luôn nuôi thả…
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dường như phụ thân cũng giúp hắn rất nhiều, không nói đến điều gì khác, chỉ kiếm kỹ Sát Na Vô Địch này thôi đã khiến hắn khá là mạnh rồi!
Tần Quan nói tiếp: “Chúng ta tạm thời không thể đi đến vũ trụ thứ nguyên, nơi đó rất căm thù vũ trụ bình hành này!”
Diệp Huyên khó hiểu: “Vì sao?”
Tần Quan cười nói: “Chuỗi coi thường! Bất cứ thế giới nào cũng đều có chuỗi coi thường, bên trên coi thường bên dưới, bên dưới coi thường bên dưới nữa! Còn có một vài nguyên nhân có thể là vì Cổ Thiên Đế, năm đó Cổ Thiên Đế đi từ vũ tụ thứ nguyên một đến vũ trụ thứ nguyên chín, đánh bọn họ thê thảm, cho nên bọn họ xem vũ trụ bình hành chúng ta là kẻ thù!”
Diệp Huyên im lặng.
Tần Quan nhìn xung quanh, sau đó nói; “Lão Tằng, toà thành này cũ nát quá, cần phải sửa chữa lại cho đàng hoàng, chuyện này ta giao cho ông!”
Lão Tăng vội cung kính cúi người: “Thuộc hạ đã biết!”
Nói xong, ông ta xoay người rời đi.
Tần Quan quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên, cười nói: “Ngươi có biết thánh địa của Cổ Hoang Chi Địa này không?”
Diệp Huyên lắc đầu.
Tần Quan nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2621986/chuong-10015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.