Thanh Nhi khẽ nói: “Ca, huynh nên quay về rồi!”
Diệp Huyên dừng bước, hắn nhìn Thanh Nhi: “Muội phải đi rồi sao?”
Thanh Nhi gật đầu.
Diệp Huyên hỏi: “Đi đâu?”
Thanh Nhi khẽ cười, không nói gì.
Diệp Huyên trừng mắt nhìn Thanh Nhi: “Được rồi! Ta không hỏi!”
Thanh Nhi bỗng nhiên ôm lấy Diệp Huyên, đầu tựa vào trước ngực Diệp Huyên: “Ca, ta ở cuối con đường võ đạo đợi huynh, đừng để ta đợi quá lâu, bởi vì, rất cô độc”.
Diệp Huyên khẽ cười: “Nhất định!”
Thanh Nhi nhìn Diệp Huyên: “Ta tin huynh!”
Nói rồi, nàng mở lòng bàn tay, Tiểu Tháp đã xuất hiện trong tay nàng, nàng đưa Tiểu Tháp cho Diệp Huyên: “Tháp này, ta đã cải tạo rồi, huynh cứ giữ lấy”.
Diệp Huyên liếc nhìn Tiểu Tháp, sau đó cười nói: “Tiểu Tháp, đã lâu không gặp!”
Tiểu Tháp không trả lời.
Thanh Nhi nhíu mày, Tiểu Tháp vội nói: “Chủ nhân, ta nhớ người muốn chết!”
Diệp Huyên đen mặt, Tiểu Tháp đúng là giả tạo.
Thanh Nhi khẽ cười: “Ca, quay về đi!”
Diệp Huyên như nghĩ đến gì đó, đột nhiên hỏi: “Thanh Nhi, bên cạnh ta còn có một nha đầu, tên Thanh Khâu, muội có biết lai lịch nàng ta không?”
Thanh Nhi gật đầu: “Biết!”
Diệp Huyên vội hỏi: “Nàng ta là?”
Thanh Nhi nhìn Diệp Huyên: “Trước kia nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620672/chuong-9545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.