Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của ba người phía Diệp Huyên thay đổi, Diệp Huyên hô lên: “Chạy!”
Nói xong hắn xoay người biến mất ở cuối trời.
Đạo Lăng và Thích Thiên hơi sững sờ, một khắc sau, hai người hoàn hồn lại, xoay người bỏ chạy!
Nhưng thần lôi đó như có xương bàn chân, đuổi theo họ sát sao.
Hễ nơi nào thần lôi đi qua là mọi thứ đều bị phá huỷ, bao gồm cả Tuế Nguyệt Chi Lực.
Trong tinh không, nhóm Diệp Huyên tăng tốc độ đến cực hạn, tuy nhiên, khoảng cách giữa thần lôi và họ vẫn càng ngày càng gần!
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Cứ chạy thế này sẽ bị đuổi kịp mất”.
Đạo Lăng nhìn Diệp Huyên: “Huynh có kế gì hay không?”
Diệp Huyên im lặng.
Thích Thiên lưỡng lự giây lát rồi nói: “Đánh thử một trận?”
Diệp Huyên nhìn gã: “Huynh lên trước đi”.
Thích Thiên vội lắc đầu: “Cùng… Cùng lên mới được!”
Diệp Huyên nghiêm nghị bảo: “Thực lực của người đó vượt xa ba người chúng ta, vừa nãy chúng ta khinh địch nên cơ thể mới bị huỷ diệt, bây giờ cùng lên có khác nào tự tìm cái chết? Nhiệm vụ cấp bách bây giờ là tìm một nơi an toàn”.
Thích Thiên vội hỏi: “Nơi nào an toàn?”
Diệp Huyên đáp: “Tới rồi”.
Hắn vừa dứt lời thì ca ba đã tới được Tiên Bảo Các.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2619328/chuong-9083.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.