Tần Quan liếc Diệp Huyên rồi cầm hộp kiếm kia lên cẩn thận quan sát, sau đó mới nói: "Thứ này đúng là không tầm thường, cũng vừa lúc thích hợp với ngươi!"
Nàng ta vừa dứt lời bèn đưa hộp kiếm cho Diệp Huyên bảo: "Tặng ngươi!"
Diệp Huyên ngó Tần Quan hỏi: "Tặng ta?"
Tần Quan gật đầu: "Tặng ngươi!"
Diệp Huyên im lặng một lát rồi hỏi: "Tại sao?"
Tần Quan cười: "Thích thì tặng thôi!"
Diệp Huyên lặng thinh một lát rồi nói: "Được!"
Hắn nói xong bèn nhận lấy hộp kiếm kia.
Tần Quan đứng dậy rồi nói: "Chúng ta nên chia tay rồi!"
Diệp Huyên kinh ngạc nhìn Tần Quan, cảm thấy có hơi bất ngờ.
Tần Quan cười: "Ta muốn đi làm một chuyện!"
Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi cười nói: "Vậy gặp lại sau!"
Tần Quan cũng cười, nàng ta chần chờ một lát rồi hỏi: "Có cần để Thần Tụ lại giúp ngươi không?"
Diệp Huyên lắc đầu: "Không cần đâu!"
Tần Quan chớp mắt hỏi: "Tự dựa vào mình à?"
Diệp Huyên gật đầu.
Tần Quan cười nói: "Vậy cẩn thận nhé!"
Nàng ta nói xong bèn xoay người rời đi.
Diệp Huyên bỗng mở miệng hỏi: "Chúng ta còn có thể gặp lại không?"
Tần Quan dừng lại, im lặng một lúc mới đáp: "Có lẽ là không!"
Diệp Huyên hơi khó hiểu: "Tại sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2618922/chuong-8936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.