Tiêu Triệu Thường ngây người không hiểu mình đã làm gì sai mà cô bé đó vừa khóc vừa chạy đi như vậy. Anh đi đến chỗ Hứa Khải Minh "cậu biết cô gái đó sao ? Có chuyện gì vậy ?" Lục Trạch Thần vỗ vỗ vai Tiêu Triệu Thường rồi nói với Hứa Khải Minh "nếu cậu không bị ngốc thì cậu sẽ hiểu tại sao vì một chữ "em gái" của cậu mà người ta lại khóc như vậy". Rồi lôi cả Tiêu Triệu Thường đi luôn, Hứa Khải Minh từ từ hiểu ra... không lẽ Lạc Hiên Nhi thích anh? Sao có thể chứ...anh cũng đâu có thân thiết gì với cô lắm đâu chứ".
Phong Ninh Kiều đang tiếp chuyện với mấy vị khách mời thì thấy Lạc Hiên Nhi chạy ngang qua khuôn mặt ủ rủ, cô vội đặc ly rượu xuống bàn lịch sự nói "xin lỗi..tôi tìm bạn tôi có việc một chút" nói rồi rời đi. Cô đi ra phía sau vườn trà Lạc Hiên Nhi quả nhiên đang ngồi trên xích đu sắc mặt cực kì không vui.
"Ai làm cậu không vui sao?"Phong Ninh Kiều rất nhẹ nhàng hỏi.
Lạc Hiên Nhi ôm trầm lấy cô hóc mắt đỏ hoe giọng nói yếu ớt nói "nếu người cậu yêu...lại xem cậu như một người em gái cậu...có tiếp tục yêu nữa không ?" Phong Ninh Kiều có chút bất ngờ nhìn cô gái nhỏ nhắn yếu đuối này "không, tình cảm là một thứ không thể miễn cưỡng...tình yêu là khi cả hai cùng hướng về nhau ..." Lạc Hiên Nhi ngẩn mặt lên sắc mặt nhìn cũng khá ổn hơn lúc nãy. "Cảm mơn cậu Kiều Kiều...có lẻ mình còn quá trẻ con".
________________________________________
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-hao-mon/2797502/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.