Một lúc sau, "sao em lại giúp tôi?" giọng của anh có chút khàn khàn nhướng mày nhìn cô hỏi. Cô đặc đũa xuống, nhìn anh một lúc rồi chậm rãi nói "anh đừng hiểu lầm..trên danh nghĩa tôi đã là Lục phu nhân sỉ diện anh không cần nhưng tôi thì cần". Nói xong cô đứng dậy đi thẳng lên phòng, sắc mặt hoàn toàn biến đổi không giống lúc nãy chút nào, Lục Trạch Thần thật sự rất muốn hỏi nhiều chuyện về cô rất muốn chia sẽ cùng cô nhưng...Phong Ninh Kiều rất khác với những người phụ nữ mà anh từng gặp. Xinh đẹp như một bông hồng quyến rủ nhưng lại đầy gai nhọn khiến người ta không thể chạm vào được. "Ring...ringg.." chuông điện thoại reo lên, là số của Mục Giản.
"Thần thiếu..em đã điều tra được rồi, là một người phụ nữ đưa đoạn băng đó cho thợ quay phim bảo là quà chúc mừng..cô ta bịt kín mặt nên hiện giờ vẫn chưa biết được là ai ạ". Mục Giản nói một lèo liền mạch rõ ràng, Lục Trạch Thần ngã lưng vào ghế thong thả nói "tôi biết rồi không cần tìm cô ta nữa". Mục Giản hơi ngạc nhiên nhưng liền tuân lệnh "vâng".
_______________________________________
Tập đoàn W.B - Lục thị.
"Cô à..cô không thể vào được đâu"
"Cô không có hẹn trước...chúng tôi thật sự không thể cho cô vào". Trước quầy tiếp tân một cô gái mặc bộ váy dài màu xanh đeo mắt kính cứ khăng khăng đòi vào trong bị hai cô tiếp tân chặn lại, vì lần trước may có Phong Ninh Kiều giải cứu cho họ nếu không họ có thể sẽ bị đuổi việc luôn ấy chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-hao-mon/2797501/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.