Phí qua đường? Đám tân sinh đưa mắt nhìn nhau đầy nghi ngờ.
“Chỉ cần nộp phí qua đường là có thể đảm bảo chúng ta an toàn băng qua cây cầu đá kia, không bị tổn hại chút nào?” Một tân sinh hỏi lại.
Một người khác nhíu mày, nghi hoặc: “Ngươi không phải đang lừa bọn ta đấy chứ? Thánh Viện sao có thể cho phép chúng ta ngang nhiên gian lận như vậy được?!”
“Đúng thế, đúng thế!” Mấy tân sinh khác liền phụ họa theo.
Vân Tranh chỉ mỉm cười bí ẩn, trong ánh mắt phượng lóe lên vẻ tinh ranh, nàng cười nói:
“Gian lận là thế nào? Sư huynh, sư tỷ chưa từng nói chúng ta không được phép liên kết, hợp tác vượt qua thử thách! Chúng ta chỉ đang đoàn kết, phát huy sức mạnh tập thể mà thôi.”
“Nghe cũng có lý.” Một thiếu niên mặc trường bào đen, khí chất trầm ổn gật đầu trầm ngâm. Ngay sau đó, hắn hào sảng hỏi: “Phí qua đường là bao nhiêu? Bản thiếu gia lười suy nghĩ mấy cái trò này.”
Vân Tranh mỉm cười đáp: “Một người, một vạn thượng phẩm linh thạch.”
Cả đám tân sinh hít sâu một hơi — giá này cũng quá chát rồi!
Một vạn thượng phẩm linh thạch tương đương với mười vạn trung phẩm hoặc một trăm vạn hạ phẩm linh thạch.
Một thiếu nữ chau mày nói: “Vân Tranh, ngươi chặt c.h.é.m quá đáng rồi đấy? Một vạn linh thạch thà cướp còn hơn!”
“Chúng ta đều là bạn học chung một trường, sau này còn gặp mặt suốt, sao ngươi không bớt một chút? Một vạn thượng phẩm linh thạch tuy không đến mức trên trời, nhưng cũng gần bằng chi tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-dong-thuat-su/4908605/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.