Xong xuôi, mỗi người đều lăm lăm thanh kiếm, ánh mắt kiên định. Bầu không khí trở lên đặc quánh, có thể nghe được nhịp tim đang đập. Đúng 12 giờ, từ bên ngoài, những bóng áo đen như tàn ảnh lao tới, những mũi phi tiêu lao vun vút, Lê Nam lạnh giọng:
“ Cẩn thận.”
Những người khác theo lệnh vội vung kiếm chặn đánh. Tiếng va chạm giữa kim loại, vang lên đinh tai nhức óc:
“ Keng. Keng. Keng.”
Liên tục là bốn, năm đợt, nhưng chỉ có vài ba người ngã xuống. Thấy đây không phải cách hay, Trịnh Hà – chủ sự, quát:
“ Haha. Có chút bản sự. Người đâu, theo ta giết.”
Nhanh chóng, như quỷ mị, xông vào, hai bên bắt đầu cuộc cận chiến. Dù ít hơn, nhưng nhánh quân của ta, mang tâm thái quyết tử, phát huy 200% sức mạnh. Thế trận lâm vào sự giằng co. Trong vòng vây, Hoàng Ái Quốc dưới sự bảo vệ, quát lớn:
“ Đám nghịch tặc, ăn lộc nhà Lê mà giết hại tôn thất nhà Lê. Các ngươi không cảm thấy sự hổ thẹn ư? Không sợ tổ tiên bị sỉ vả ư?”
Trịnh Hà cười lớn:
“ Nhà Lê..haha..giờ là thời của họ Trịnh. Người đâu Lê Duy Từ là kẻ vừa nói, xông lên giết cho ta. Ai lấy được đầu, ban thưởng 1 ngàn lượng bạc, thăng quan ba bậc.”
Cá chết vì mồi, người chết vì tiếng. Cả đám áo đen hú lên điên cuồng, rồi không sợ chết lao vào. Bắt đầu cảnh ngươi bổ 1 đao, ta sẽ bổ trả một đao. Dần dần máu văng lên tung tóe, óc văng tứ tung bắn lên cả da mặt. Hoàng Ái Quốc sờ trên má,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-de-quoc/227856/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.