Đến phủ, Hoàng Ái Quốc vừa theo xe bước xuống, thì Thanh Hà cùng Hoàng Tài vội lau nước mắt, rối rít:
“ Anh…anh đi đâu giờ mới về.”
“ Ngươi biết ngươi đi ta lo lắm không.”
Hoàng Ái Quốc lắc đầu:
“ Vào bên trong đi, bên ngoài nhiều người.”
Nhìn thấy vậy, cả hai hiểu ý, cúi đầu. Hoàng Ái Quốc nói vài lời cảm tạ rồi bước vào trong. Dưới hiên, Hoàng Ái Quốc uống một chén trà, thở phào:
“ Đúng là không đâu như ở nhà.”
Dứt lời, nhìn Thanh Hà không còn hùng hồ như vừa rồi, mà cúi đầu vân vê tà áo, Hoàng Ái Quốc nói:
“ Chuyện là ta đi ra ngoài, gặp Đào Duy Từ cùng Nguyễn Ôn. Nói chuyện hợp, chúng ta kết bái huynh đệ, sau đó cùng nhau uống. Không rõ uống bao nhiêu, khi tỉnh dậy đã là ngày hôm nay. Lo mọi người nên vội trở lại.”
Cả hai thở phào, bỗng Thanh Hà giật mình:
“ Vậy giờ cô ấy là thiếu phu nhân?”
Hoàng Ái Quốc cười cười:
“ Đúng thế.”
Thanh Hà tức khí, ngực phập phùng, ánh mắt sắc lạnh nhìn sang. Hoàng Ái Quốc đang thưởng thức thì cô gái kia vội quỳ xuống giải thích:
“ Thưa phu nhân, tôi chỉ là tỳ nữ. May mắn được Công tử thưởng lãm. Tôi không dám trèo cao, chỉ mong phu nhân cho ở lại, chăm sóc báo đáp ơn của Công tử, và sống qua ngày. Nếu không người đuổi ra, tôi chỉ có cái chết.”
Thanh Hà dẫm chân, khuôn mặt đỏ bừng:
“ Ngươi thích ở lại thì ở lại, ai đuổi. Với ai cho phép ngươi nói ta là phu nhân.” Dứt lời rời đi. Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-de-quoc/227850/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.