Thời kỳ lúc này vô cùng mẫn cảm, dù đã có danh tiếng cùng chỗ đứng trong vòng tròn thương nhân, nhưng ở cấp bậc cao hơn, vòng tròn cao hơn, không có ai thật tâm đề cử, Hoàng Ái Quốc cũng không thể có mặt. Vấn đề này khiến dù tiền đầy túi, cuộc sống sung túc, nhưng tâm trạng của hắn lại chẳng thể vui. Kiểu như vật đã đến tay mà tuột mất. Chán nản, Hoàng Ái Quốc một mình đi dạo quanh Hồ gươm, cuối cùng khi bụng đã đói, bước vào một tửu lầu. Tuy nhỏ bé, nhưng sự sắp xếp tinh ý, khiến không gian vô cùng thoáng. Lựa chọn được một chỗ ngồi, nơi thể nhìn thẳng ra Hồ Gơm, ngắm nhìn hàng liễu đang thướt tha rủ bóng, Hoàng Ái Quốc kêu:
“ Tiểu nhị đâu!”
Không lâu một cô gái nhỏ nhắn, nở nụ cười thật tươi tiến lại:
“ Thưa khách quan, ngài dùng gì ạ!”
Hoàng Ái Quốc khẽ giật mình trước vẻ đẹp, thầm than mẹ nó thời nay con gái ăn gì mà đi đâu cũng thấy người đẹp, nhưng mấy nay ở gần Thanh Hà, định lực cũng tốt hơn, Hoàng Ái Quốc biết mình thiếu tệ nhị, khẽ cười trừ, nói:
“Thật xin lỗi. Cho ta một chum rượu với vài món nhấm đi.”
Cô gái đáp:
“ Được ạ, xin quý khách đợi trong giây lát.” Rồi mỉm cười quay người đi. Đúng lúc này, bàn bên, một giọng nói vang lên:
“ Trời đất cho ta một cái tài
Giắt lưng dành để tháng ngày chơi
Dở duyên với rượu khôn từ chén
Trót nợ cùng thơ phải chuốt lời
Cờ sẵn bàn son xe ngựa đó
Đàn còn phím trúc tính tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-de-quoc/227847/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.