Hoàng Ái Quốc mở mắt thì ngửi thấy mùi hôi mốc, dựa vào ánh trăng mờ mờ, nhìn ngắm xung quanh, thì nhận ra đây là căn phòng giam ẩm ướt. Hoàng Ái Quốc thầm chửi bậy Cao Tăng, rồi cố gắng gian nan đưa thân hình nhích dậy. Bên cạnh một người thấp nhỏ đang cuộn tròn, bừng tỉnh, hốt hoảng:
“ Thiếu gia, thiếu gia người đã tỉnh.”
Hoàng Ái Quốc bỗng ôm đầu đau đớn, bởi một loạt kiến thức ùa vào. Cỗ thân thể này tên giống như hắn, là con trai độc nhất của Hoàng Thừa - một thương nhân có chút của cải. Nếu Hoàng Thừa chịu an vị, tiếp tục buôn bán có lẽ Hoàng Ái Quốc đã có một cuộc sống an nhàn. Nhưng số phận trớ trêu, Hoàng Thừa trong một trận rượu, nghe lời của bạn, đã nóng máu, lập tức quyên góp 1000 lượng bạc cho quân nổi dậy họ Mạc. Và chân trước vừa đưa tiền, chân sau quân nhà Lê đã ập vào bắt. Hoàng Thừa biết mình bị lừa, dù giải thích bao nhiêu cũng đều quá muộn. Cuối cùng đành phải nộp ra toàn bộ gia sản cất dấu, chịu mất mạng, thì Hoàng Ái Quốc mới được tha, tống giam trong tù. Nhưng có lẽ cũng sớm mất mạng thôi, bởi ba ngày từ khi tống giam, hắn đã không được ăn gì. Còn người vừa lo lắng cho hắn là A Tài - thư đồng sống từ bé với hắn, người duy nhất chịu ở lại, khi gia đình gặp chuyện.
Hơi day day trán, nhìn nước mắt nước mũi A Tài, Hoàng Ái Quốc hơi khẽ cau mày:
“ Ta không sao, giữ lấy sức tìm cách trốn ra. Ta muốn báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-de-quoc/227843/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.