[ Đã qua 30 chương, mong mọi người đánh giá tạm 5*, để leo top. Cũng như đề cử, bình luận. Nếu có nhiều, mình sẽ tranh thủ viết nhiều hơn. Cảm ơn.]
Những ngày sau Nguyễn Ôn ngoài có việc cần thiết phải ra ngoài, không thì hầu hết đều ở trong phòng, cả hai quấn nhau như san, xung quanh phủ cảnh xuân sắc cũng đong đầy. Một tuần trôi, khi những xe hàng từ bên ngoài đến phủ, Nguyễn Ôn không lỡ buông Ngọc Trinh đi tới phủ Chúa. Mất một chút đã tới gặp được Trịnh Tráng, vừa nhìn đã niềm nở:
“ Nghe nói huynh vừa đi trừ tặc ở vùng Kinh Bắc trở về? Nên đệ có mang con gà tới để huynh tẩm bổ.”
Trịnh Tráng gật đầu:
“ Chỉ là đám điêu dân to gan lớn mật. Không có gì, vất vả sao bằng đệ. Thấy người bảo hơn 1 tuần không ra khỏi phòng.”
Biết bị trêu đùa, Nguyễn Ôn cười ngượng, hàn huyên đôi câu, Nguyễn Ôn tiếp:
“ Hôm trước phụ thân có bàn giao Tửu lầu cho vợ chồng đệ, vừa tới người bảo qua huynh.”
Trịnh Tráng giật mình, gõ gõ đầu:
“ Ta đã cho người chuẩn bị, mà mấy nay bận quá quên mất. Để ta vào lấy.”
Vừa nói vừa vào trong, đưa ra một đống giấy tờ sang nhượng. Nguyễn Ôn nhận lấy, đáp:
“ Cảm ơn huynh.”
Trịnh Tráng cười:
“ Làm cho tốt. Cần gì bảo ta. Phụ thân rất trông chờ vào kế hoạch lần này.”
Nguyễn Ôn gật đầu:
“ Vâng. Đệ sẽ làm hết sức ạ.”
Ngồi một lúc, cũng cáo từ.
*
Cả hai người ngồi lên xe ngựa, chậm rãi đi đến thành Nam, bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-de-quoc/1047360/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.