[ Đã qua 30 chương, mong mọi người đánh giá tạm 5*, để leo top. Cũng như đề cử, bình luận. Nếu có nhiều, mình sẽ tranh thủ viết nhiều hơn. Cảm ơn.]
Trong thời buổi giải trí thiếu thốn, tin tức về Tiên Tửu lập tức trở thành một đề tài hot, ngay sau khi kết thúc buổi triều, các quan viên kéo nhao tới Thiên Hương Lầu khoa trương về thứ Tiên Tửu, một quan văn còn hứng khởi, làm bài thơ:
“ Một chén rượu lên vạn chén tình/ Đậm đà ngào ngạt tựa thiên xa./Bát Tiên cùng lắm là như vậy/ Thế gian thử hỏi ai như ta.”
Điều này càng khiến những người không được uống, lòng ngưỡng mộ không thôi. Đúng lúc này, Hoàng Ái Quốc cầm quạt phe phẩy, nói:
“Ta nghĩ Ôn công tử được biếu, và mang ra mời, chắc chắn thứ này nguồn cung là có, chẳng qua hiếm chút. Chúng ta chờ qua tuần, có nơi sẽ bầy bàn mà thôi?”. ngôn tình ngược
Tên kia khinh khỉnh:
“Đó là ngàn vàng khó cầu. Đám thương nhân các ngươi có tiền, cũng đừng mơ mà hưởng?”
Hoàng Ái Quốc cười:
“ Ngài dám cá không. Ta đoán cùng lắm là 25-30 quan 1 lít.”
Tên kia thực cũng không dám mạnh miệng, bởi đúng là đừng nói tiền với Thương nhân. Nhưng những tên khác nhao nhao:
“ Mẹ nó 25-30 quan còn kêu rẻ?”
“ Đúng thế, thứ đó may ra có kẻ ngu mới bỏ ra mua?”
Hoàng Ái Quốc lắc đầu:
“ Đắt thì mới thể hiện được bộ mặt. Kẻ nào không mua thì khi bán đừng có đến?”
Đào Tứ nghe Hoàng Ái Quốc nói, híp mắt suy nghĩ, nếu quả thực như lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-de-quoc/1047359/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.