Nhân viên dàn nhạc không vừa mắt Nhâm Tiểu Túc cũng có nguyên nhân cả. Họ nghĩ bản thân là người trong hàng rào, lại chịu khó tới thị trấn tìm người dẫn đường mà ai ai cũng từ chối. Dường như chuyện trở thành người dẫn đường cho họ là mất mặt lắm không bằng.
Trong mắt họ, chẳng lẽ Nhâm Tiểu Túc phải chủ động “dâng hiến” chứ?!
Bao nhiêu người đều muốn có quan hệ với người trong hàng rào. Vương Phú Quý nói không sai, người trong hàng rào tùy tiện rò rỉ thứ gì ra cũng giúp lưu dân trải qua ngày lành tháng tốt.
Lại nhìn xem phản ứng của Nhâm Tiểu Túc thế nào đi, căn bản tránh họ như tránh tà.
Vì thế, ấn tượng của họ với Nhâm Tiểu Túc không tốt lắm. Qua sự kiện bánh bích quy càng đi xuống trầm trọng. Nhất là Lưu Bộ, bây giờ hắn bắt đầu khuyên Lạc Hinh Vũ quay về thị trần tìm người dẫn đường mới.
- Hinh Vũ à, hiện tại chúng ta mới đi có nửa ngày thôi. Bây giờ về thị trấn đổi người còn kịp, chỉ là lãng phí một ngày.
- Vậy cũng là lãng phí.
Lạc Hinh Vũ nhìn ra ngoài cửa sổ nói.
- Nhưng ngươi nghĩ đi.
Lưu Bộ nói tiếp:
- Tiểu tử này nhìn chẳng đáng tin cậy tí nào. Vạn nhất hắn thật sự không có năng lực, chúng ta lãng phí không chỉ một ngày thôi đây. Trước kia từng nghe nói lưu dân có tố chất thấp, không ngờ lại thấp như vậy!
Lạc Hinh Vũ lắc đầu:
- Vương Phú Quý nói, nếu hắn không thể dẫn chúng ta tới Cảnh Sơn thì không ai có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-danh-sach/1663464/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.