Edit: August97
Vãn Thanh biết rõ phong cách làm việc độc ác của Phong Huyền Dịch, trong lòng cảnh giác, nhìn nam nhân đang tựa trên khung cửa cười mê người, Vãn Thanh tức giận:
"Nhìn cái gì, chưa thấy mỹ nữ bao giờ à?!"
Mạc Tử Thần khẽ khom người xoay người rời đi, khuôn mặt mang theo nụ cười sáng lạn.
Đêm, đen như mực.
Trong vương phủ chỉ có mấy nha hoàn vội vã thắp đèn lồng đi qua.
Đêm thu yên tĩnh đến doạ người.
Trong lòng Vãn Thanh không bình tĩnh, ngồi cạnh bàn vương phủ vẫn chưa có động tĩnh gì.
Một trong những tính tình của Phong Huyền Dịch là không nhẫn nại, nàng đã mấy lần chống đối hắn liên tiếp, nhất định hắn sẽ hành động.
Ngáp một cái, đợi lâu cũng mệt mỏi, không chịu đựng được nữa, nàng thay quần áo muốn lên giường đi ngủ. Nhưng không nghờ vừa mới nhắm mắt lại, từ cửa sổ truyền đến tiếng vang, cảnh giác ngồi dậy, Vãn Thanh nhíu mày nhìn bóng dáng đứng ở cửa sổ kia.
Ba ngàn tóc đen xõa tung, bay trong gió nhẹ, dưới cặp mày rậm là mắt xếch yêu mị, thập phần mê hoặc lòng người, sóng mắt lưu chuyển quan sát Vãn Thanh, sống mũi cao, môi mỏng hồng nhạt khẽ nhếch, tăng thêm mấy phần hấp dẫn. Vạt áo nới rộng ra, lộ ra xương quai xanh mê người cùng da thịt màu mật ong.
Trường bào màu đỏ rực hiện lên trong đêm có phần quỷ dị, nhưng nàng lại thấy kinh ngạc nhiều hơn, nam nhân yêu mị như thế xuất hiện lúc này khiến Vãn Thanh thiếu chút nữa cảm thấy hắn không phải người, loài người không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-ac-phi/207228/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.