Edit: August97
"Quản gia, ngươi nói xem rốt cuộc vương gia có mấy phu nhân?"
"Chỉ có một mình vương phi."
Rõ ràng Mạc Tử Thần đứng về phía Vãn Thanh, cách nói chuyện với Vãn Thanh hoàn toàn bất đồng với Tử Cơ.
Tử Cơ tức giận trợn trắng mắt nhưng cũng vô cùng bất đắc dĩ, nàng hiểu nếu trong phủ mà đắc tội với Mạc Tử Thần thì sau này nhất định sống không dễ chịu.
"Vương phi, thần thiếp biết sai rồi."
Mặc dù trong lòng không phục, Tử Cơ vẫn cắn răng xin lỗi Vãn Thanh.
"Lỗi ở đâu?"
"Thần thiếp không nên tự xưng là phu nhân."
Nghiến răng mạnh hơn, trong mắt Tử Cơ lóe lên lệ khí, trước mặt nhiều người lại bị nhục nhã như thế, thù này nhất định phải báo!
"Các ngươi ở nơi này làm gì!"
Vãn Thanh còn muốn nói, Phong Huyền Dịch đã đi tới. Tử Cơ vừa thấy hắn lập tức thay đổi sắc mặt, mắt xếch câu hồn nặn ra vài giọt nước mắt.
Dĩ nhiên Phong Huyền Dịch không nhịn được dáng vẻ như vậy của người thương, không chút nghĩ ngợi, chỉ vào Vãn Thanh, rống lên:
"Ngươi đã làm gì nàng?"
"Vương Gia, vương phi chỉ nói với Tử Cơ tiểu thư, sau này nên tới viện của vương phi nhiều một chút, không hề có ý gì khác."
Hiển nhiên Tử Cơ không ngờ Mạc Tử Thần sẽ che chở cho Vãn Thanh, lệ trong mắt muốn chảy xuống cũng không được, nghẹn trở về cũng không xong, nhìn Phong Huyền Dịch đã quay đầu lại, Tử Cơ chật vật cười một tiếng.
"Đúng, đúng a, là gió thổi hạt cát bay vào mắt thiếp, vương gia đừng trách lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-ac-phi/207221/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.