Edit: August97
"Nhất phẩm? So với vương gia thì như thế nào?"
Khuôn mặt Vãn Thanh xuất hiện mấy phần trêu chọc, mặc dù không nắm chắc có thể hoàn thành chuyện này hay không nhưng trong lòng vẫn rất hiếu thắng.
"Cùng cấp." Hoàng đế liếc nhìn nàng, cảnh giác nhìn chung quanh, "Tạm thời sứ thần này đang ở hương điện, ngươi đừng trực tiếp đi tìm hắn, tốt nhất giả vờ như không phải cố ý, ngàn vạn lần đừng để hắn nổi lên nghi ngờ."
"Thần nữ hiểu." Nhận lọ dược trong tay Hoàng đế, hắn cũng không giao phó thêm gì khác, phân phó thái giám mang áo choàng cho Vãn Thanh liền đi ra ngoài.
Vòng quanh hoàng cung hồi lâu, thái giám này cũng rất kiêng dè, chỉ chỉ phía trước rồi đem đèn lồng cho Vãn Thanh liền vội vã rời đi.
Hoàng cung ban đêm có chút âm trầm, phía trước đèn đuốc sáng trưng, đứng cách không xa cũng có thể nghe thấy thanh âm du dương của tiếng địch (địch: 1 loại nhạc cụ, tương tự tiêu và sáo),Vãn Thanh lặng lẽ đi qua, cũng không dám tiến lên quấy rầy, chỉ đứng một chỗ nghe xong khúc nhạc mới tiến lên nhìn người nọ.
Dưới bóng đêm, nam nhân một thân hắc y chìm trong đêm tốt, không nhìn kỹ sẽ không nhìn ra, mơ hồ có thể thấy nước da hắn rất trắng, thân hình đẹp đẽ.
"Người nào?!"
Có thể đã nhận ra động tĩnh bên này của Vãn Thanh, nam nhân cảnh giác gầm lên, thấy không tránh thoát, Vãn Thanh liền xách theo đèn lồng đi thẳng tới, đến gần mới nhìn rõ dung mạo nam tử kia.
Mắt to mày rậm sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-ac-phi/1254208/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.