“Trách ngươi ? Sao lại thế được…” Nguyên Bạch Lệ nhẹ nhàng cười ra tiếng, vân đạm phong khinh.
Khi kiếm của Long Điệp tản ra hàn quang đâm về phía hắn, hắn khẽ nghiêng thân thể tránh né chỗ yếu lại, nhưng lại không trách né đường đâm của kiếm, cánh tay bị kiếm đâm vào chảy ra máu đỏ tươi.
Long Điệp kinh ngạc nhìn Nguyên Bạch Lệ lấy tay che vết thương ngã qua một bên, người nọ rõ ràng có thể né tránh vì cái gì phải ngênh đón, chỉ là một kiếm mà có thể làm cho Nguyên Bạch Lệ ngã xuống sao ?
Âm mưu….
Hai chữ này hiện lên trong đầu Long Điệp, quả nhiên, từ cửa truyền ra thanh âm hoảng sợ của Tiểu Xuân Tử : “Vương gia !”
“Long Điệp ! Dừng tay !” Từ nơi đó truyền đến, là tiếng giận dữ của Nguyên Uyên.
Nguyên Bạch Lệ, đây là mục đích của ngươi sao ? Là làm cho hắn thấy ta muốn giết ngươi, ngươi thực ngoan độc !
Long Điệp cắn răng một cái, không để ý đến ngăn cản của Nguyên Uyên, rút kiếm hung mãnh hướng về phía Nguyên Bạch Lệ đang ngã trên mặt đất, cho dù sẽ bị Nguyên Uyên trách cứ, cho dù có như vậy mà chết, y cũng phải điết đi tên nam nhân nguy hiểm này ! Cho dù….
“Tránh….” một thanh âm vang lên, ngay lúc thiết kiếm sắp đâm vào ngực nam nhân, một bàn tay nắm chặt lấy lưỡi kiếm, máy từ năm ngón tay tích lạc lên người Nguyên Bạch Lệ, nhưng cũng đâm thật sâu vào mắt Long Điệp.
“Nguyên Uyên…..”
“Hoàng Thượng !”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nghiep-vo-thuong/2993728/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.