“Nam Hợp, hôm nay là ngày đi học đầu tiên,” Tân Đồng giúp cậu đeo cặp sách cô mới mua lên lưng cậu, “vui không con?”
“Không vui,” Tâm trạng của Nam Hợp hơi tệ, ngày ngày ở bên mẹ mới vui.
Tân Đồng bật cười, “Không vui cũng phải đến trường, chiều về mới kể cho mẹ nghe là ở trường đã học được gì đúng không?”
Anh bạn nhỏ như được an ủi, chớp chớp mắt mỉm cười với Tân Đồng, “Mẹ, tối nay chúng ta cùng nhau vẽ tranh nhé!”
Trong lòng Tân Đồng đổ mồ hôi một phen, đối với khả năng vẽ vời của mình thật sự không tự tin lắm, ngoài miệng lại sảng khoái đáp ứng, “Được, đợi lát nữa mẹ chuẩn bị mọi thứ được không?”
Lệ Đông Nhất đã dọn dẹp mọi thứ xong, đi tới nắm lấy tay của anh bạn nhỏ, “Nam Hợp đi thôi, ba đưa con đến trường.” Rồi xoay người hôn Tân Đồng một cách tự nhiên, “Đợi anh về nhé.”
Anh bạn nhỏ nghe thấy, không muốn, buông tay Lệ Đông Nhất ra, chạy đến ôm lấy Tân Đồng, nhón chân, nhảy tưng tưng lên, muốn hôn Tân Đồng.
Tân Đồng cúi người phối hợp, anh bạn nhỏ hôn chụt một tiếng thật vang, cuối cùng cũng cảm thấy hài lòng, “Mẹ, đợi Nam Hợp về nhé.” Lúc này mới đi tới dắt tay Lệ Đồng Nhất lần nữa, đi ra cửa, xuống lầu, ngồi vào xe đi học.
Tân Đồng gom quần áo đã thay cho cậu hôm qua đi ngâm giặt, còn quét dọn bụi bặm trong mấy phòng, cầm túi rác ra cửa.
Bồn hoa dưới lầu chỉ còn trơ lại mấy cành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-muon/1989106/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.