"Không biết mấy vị đến chỗ này của ta có chuyện gì không. Nếu không có thì ta khuyên mấy người nhanh chóng rời đi thôi. Nơi này không phải chỗ lành gì và cũng không phải chỗ các ngươi nên tới".
Lão đầu này lạnh nhạt nói.
Lúc này Triệu Viễn lấy ra 10 con âm dương ngư đưa cho lão đầu này.
"Đây là chút thành ý của ta, mong m Dương tiền bối có thể nhận cho".
Lão đầu kia cũng không khách sáo mà cầm lấy âm dương ngư cất đi. Rồi mỉm cười nhìn về Triệu Viễn.
"Tiểu tử ngươi cũng gọi là biết điều, không biết ngươi là người của thế lực nào"?
Ván bối là là người của Triệu tộc, phục lệnh của trưởng bối đến đây thăm hỏi tiền bối. Trưởng bối trong tộc có nhờ ván bối chuyển đôi lời cho tiền bối. Không biết tiền bối có muốn nghe không"?
Nếu lão quỷ ngươi không nghe thì ta cũng sẽ bắt ngươi nghe, trong lòng Triệu Viễn thầm cười lạnh.
"Trước hết hãy chứng minh thân phận của ngươi đã" lão đầu kia không vội không nhạt nói.
Triệu Viễn lấy từ trong túi trữ vật ra một miếng ngọc bài bên trên có viết hai chữ 'Triệu Viễn' rồi nhỏ một giọt máu lên, sau đó miếng ngọc bài đó phát sáng. Rồi giơ lên cho lão đầu kia nhìn một chút rồi lại cất vào trong túi trữ vật.
Lão đầu kia lại nhìn về mấy người Kiếm Tuyệt Trần.
"Vậy còn mấy người này chắc không phải người của Triệu tộc đi, ta nhớ là chưa gặp họ bao giờ. Nên tiểu tử ngươi giải thích như nào để ta tin tưởng ngươi là người của Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-lo/896216/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.