Cô đã chuẩn bị rất kỹ để gặp anh ta, nhưng là gặp trong văn phòng sángchoang đầy người chứ không phải trên lối thang bộ vắng vẻ với một chútnắng sớm len vào qua lớp kính cáu bụi thế này. Lúc nghe tiếng chân bướcvội vã phía sau, cô thậm chí còn thấy vui vui, nghĩ đến cảnh mình mỉmcười thông cảm với một nhân viên nào đó ở cùng hoặc gần tầng cô làm,đang hớt hải vì đến muộn. Cô đã đi nép vào một bên và chuẩn bị sẵn mấylời chào hỏi, phòng trường hợp người đó bắt chuyện. Nhưng khi người đólên gần đến nơi, ngay cả một nụ cười xã giao cô cũng phải khó khăn lắmmới nặn ra được.
- Hi there!
Anh thầm cảm ơn xứ sở sương mù, nếu không có câu chào theo đúng nghĩa là chào của họ, anh sẽ thành thằng ngốc với một câu hỏi han vớ vẩn kiểunhư “không đi thang máy à?”.
- Anh không đi thang máy ạ? – Cô dừng hẳn lại, luống cuống nghiêng người lễ phép như trong phim Hàn Quốc và hỏi anh đúng cái câu vớ vẩn mà anhvừa nghĩ đến.
Nếu ngẩng lên sớm hơn một giây, cô sẽ thấy anh phì cười. Nhưng là nhânviên, lại trong ngày đầu thử việc, cô nghĩ mình nên cúi xuống ngắm mặtđá lát cầu thang cho đến khi sếp đi qua, và đã làm đúng như vậy. Chỉ cóđiều, sếp của cô có vẻ không giống sếp trong phim Hàn Quốc. Thay vì vênh mặt đi thẳng một lèo như thể việc cô đứng chào ở đây là đương nhiên,anh đi qua chỗ cô, bước lừng khừng vài bậc rồi dừng hẳn lại, ngoái nhìn.
Nắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hon-em-lan-nua/3247522/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.