Vào đêm, trong điện Hoa Ninh, đèn lưu ly chiếu sáng, Đế Tử Nguyên đang phê duyệt tấu chương.
Cát Lợi bưng một chén tuyết liên đặt trên bàn của nàng, nói một lượt về chuyện Cẩn quý phi chiều nay đưa điểm tâm đến và thái độ đối với chuyện Hàn Vân đến Sùng Văn các học tập.
Tay cầm bút của Đế Tử Nguyên ngưng lại, xoa xoa trán "Nàng quả là người có dũng khí. Nhưng chung quy vẫn là mệnh phụ nơi cung cấm, xuất thân từ gia đình nhỏ, tuy trầm ổn, nhưng không thể dạy Hàn Vân."
Cát Lợi ngập ngừng "Điện hạ, người muốn dạy dỗ Hàn Vân điện hạ sao?" Cát Lợi thuận theo xưng hô của Đế Tử Nguyên.
Ánh mắt Đế Tử Nguyên sâu xa, nhìn Cát Lợi, cười có phần thú vị.
"Sao hả, sợ ta dạy ra một trữ quân Đại Tĩnh có thể đối địch với Đế gia?"
Sắc mặt Cát Lợi sợ hãi, vội cúi đầu xuống.
Tin tức về việc Đế Tử Nguyên để Đế Tẫn Ngôn trở thành sư phụ của Thái tử mới nửa ngày đã truyền khắp kinh thành, thái độ của nàng đối với tử tự Hàn gia làm quý tộc cả thành cảm thấy khó hiểu, nhiều đại thần nhờ tâm phúc của Nhiếp chính vương là hắn đây nghe ngóng một chút, để còn đoán chỉ ý.
"Năm đó Hàn Diệp dạy dỗ Tẫn Ngôn thành tài, ta chỉ trả cho chàng một phần ân tình. Lúc đó chàng không sợ dạy ra một con cháu Đế gia đoạt giang sơn của chàng, lẽ nào bổn vương lại sợ?"
Cát Lợi gật đầu, không dám hỏi nữa liền lui ra ngoài, vừa đi qua cửa, giọng nói lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-thu-an-lac-truyen/1095598/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.