Tuy Cát Lợi không nhiều tuổi, nhưng là người cũ trong cung, Hàn Vân trước bị Đế Tử Nguyên khiêng đi, hắn chỉ có thể phái tiểu thái giám Phúc Hải bên cạnh đến điện Ỷ Vân báo tin. Khi Phúc Hải vào cung bẩm báo, Cẩn quý phi đang đứng trước điện cắt hoa, nhất thời không chú ý, kéo đâm vào ngón tay, máu chảy ra rơi trên hoa mẫu đơn trắng, khiến người khác sợ hãi.
"Nương nương!" thị nữ thân cận Thược Dược nhanh chóng bước tới, lấy khăn tay cầm máu cho nàng.
"Nhất thời xuất thần, vết thương nhỏ, không sao." Cẩn quý phi vẫy lui Thược Dược, cầm khăn tay quay sang Phúc Hải cười hiền hòa "Vân nhi không hiểu chuyện, trời mưa lớn lại chạy ra ngoài, hiếm khi Nhiếp chính vương có lòng, giúp ta chăm sóc nó, nhờ Phúc Hải công công thay bổn cung cảm tạ Nhiếp chính vương. Phiền ngươi đi một chuyến, Thược Dược, đi lấy lễ vật cảm tạ."
Trước khi Thược Dược xoay người, Phúc Hải đã chắp tay hành lễ với Cẩn quý phi "Nô tài chỉ là đến truyền lời, không nhận nổi lễ vật của nương nương, nếu nương nương không còn gì phân phó, nô tài xin cáo lui."
Phúc Hải đáp lời lễ phép khách khí, Cẩn quý phi cũng không tức giận, chỉ cười nói "Bổn cung cũng không còn việc gì nữa, xin mời Phúc Hải công công, nếu Nhiếp chính vương thích Vân nhi, để nó ở lại điện Hoa Ninh một thời gian cũng không sao."
Phúc Hải gật đầu đáp vâng, kính cẩn lui khỏi điện Ỷ Vân.
"Nương nương, người yên tâm thế sao, Thái tử điện hạ mới mấy tuổi, thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-thu-an-lac-truyen/1095597/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.