Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một ánh kiếm lạnh lẽo, cắt ngang trận chiến sinh tử đã trở thành định cục, nhuyễn kiếm bạc với khí thế không thể ngăn cản kia xua tan hơi thở chết chóc giữa hai lông mày của Đế Tử Nguyên. Cảm giác ấm áp từ bên hông truyền đến, nàng rơi vào vòng tay ấm áp quen thuộc, được người ôm trọn vào lòng, nhanh chóng rút lui về sau.
Nàng dùng sức lực cuối cùng ngẩng đầu lên, góc nghiêng kiên nghị của Hàn Diệp rơi vào mắt nàng qua đôi mắt nhòe máu mờ sương. Người ôm nàng run rẩy liên tục truyền chân lực vào kinh mạch của nàng.
"Hàn Diệp ......" nàng cuối cùng cũng nhìn thấy Hàn Diệp cúi đầu.
Bao năm qua, nàng đã nhìn thấy rất nhiều dáng vẻ của Hàn Diệp, cơ trí, khoan dung, lạnh lùng, chịu đựng, nhưng nàng chưa từng nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ đến cực điểm, lại tức giận như sóng to gió lớn cuốn phăng vạn vật của hắn như lúc này.
Hàn Diệp, sao chàng lại xuất hiện ở đây?
Giang sơn, dân chúng?
Tình thân, nhân nghĩa?
Rốt cuộc chàng lựa chọn điều gì?
Ta có thể chế ngự lòng người, nắm giữ thiên hạ, xoay chuyển càn khôn, chỉ có chàng, ta vĩnh viễn không thể nhìn thấu.
Nếu có cơ hội, lần này chàng đến nói ta biết, rốt cuộc thứ chàng muốn là gì!
Tiếng đao kiếm va chạm, tiếng kêu gào khẩn thiết tan biến bên tai, Đế Tử Nguyên mất hết sức lực, cuối cùng nhắm mắt, chìm vào bóng tối sâu thẳm.
Trên nền tuyết, Quy Tây, Cát Lợi, Uyển Thư đứng cạnh nhau, bảo vệ trước mặt Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-thu-an-lac-truyen/1095578/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.