Lúc này, không còn nghe thấy tiếng chém gϊếŧ dưới thành Thanh Nam. Nơi An Ninh đứng chìm ngập thi thể tướng sĩ Bắc Tần.
Đột nhiên, tiếng vó ngựa như sấm vang lên trong thành. Thương binh trên đầu thành quay đầu nhìn, thấy tinh kỳ Đại Tĩnh, tiếng hoan hô vui mừng vang lên trong tình cảnh tuyệt vọng. Binh sĩ dưới thành lập tức mở cổng thành cho quân tiếp viện gϊếŧ ra ngoài thành.
Ngoài thành, binh sĩ Bắc Tần gϊếŧ tới cổng thành chỉ còn hai mươi ba mươi ngàn, mệt mỏi rã rời, nghe thấy động tĩnh trong thành, đại quân rút lui trong sự kinh hoàng.
Ngay khi Uyển Thư và Ôn Sóc xông ra khỏi cổng thành, đã thấy đại quân Bắc Tần rút như thủy triều, còn cả ...... bóng lưng của An Ninh.
Nàng đứng giữa núi thi thể, thẳng tắp cứng rắn, đầu hơi rũ xuống, trường kích trong tay chỉ thẳng lên trời, chuôi cắm xuống đất, máu chảy dọc theo trường kích.
Thành Thanh Nam huyên náo bỗng im bặt vì cảnh tượng này.
Ôn Sóc cảm thấy không ổn, nhảy xuống ngựa, chạy về phía An Ninh. Khi lao đến trước mặt nàng, hơi thở đột nhiên ngưng trệ.
An Ninh được bọc trong khôi giáp, vết máu khắp mặt và cơ thể, không động đậy. Ôn Sóc vươn tay mấy lần, mới cởi được nón giáp của nàng xuống.
Nhìn dáng vẻ của nàng, Ôn Sóc lảo đảo vài bước, che miệng mở to mắt.
Sắc mặt An Ninh tái nhợt, hai mắt nhìn về phía trước, một thanh trường kiếm xuyên qua bụng, sớm đã không còn hơi thở.
Nhưng dáng đứng của nàng vẫn toát lên một tinh thần chiến đấu kiên cường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-thu-an-lac-truyen/1095543/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.