Ban đêm, Nhậm An Lạc bọc trong áo bông mà lão đại nương nhờ người gửi từ An Lạc trại vào kinh, nằm trên ghế nệm ở hành lang gấp khúc đếm sao. Uyển Cầm đặc biệt bày cái bàn ở một bên, cầm chiếc bút lông tỉ mỉ vẽ tranh, nàng ngồi thẳng tắp, nghiêm túc phác họa lại bộ dáng lười nhác của Nhậm An Lạc. Uyển Thư ở một bên nhàm chán cực kỳ cắn hạt dưa, thỉnh thoảng ném lên trên không mấy viên, chỉ thấy một bàn tay cực nhanh xuất hiện tiếp lấy hạt dưa, sau đó trên nóc nhà sẽ vang lên thanh âm sột sột soạt soạt.
Nhậm An Lạc cảm thấy hai người này ở chung thật sự là hài hòa, Uyển Thư cô nương này hoàn toàn đem công phu thuần dưỡng chó săn ở An Lạc trại năm đó mười phần đủ mười ra dùng.
Đột nhiên vang lên tiếng bước chân ở bên ngoài viện, vững vàng không vội vã. Mọi người ngẩng đầu, thấy một nam tử bước trên hành lang, đều lộ ra ý thoải mái. Uyển Thư càng khoa trương, trực tiếp nhào lên trước.
"Trường Thanh, cuối cùng ngươi cũng đã về rồi.." Dư quang trong khóe mắt Trường Thanh thoáng nhìn một đoàn lỗ mãng xông thẳng va chạm tới, xụ mặt còn chưa kịp trốn, liền thấy Uyển Thư lấy một loại tư thái cứng đờ dừng trước hắn ba thước.
Trên hành lang yên lặng trong nháy mắt, sau đó đột nhiên vang lên tiếng Uyển Thư không cam lòng gào lên: "Quy Thiên, buông ta ra!"
Mọi người trầm mặc nhìn Quy Thiên xách cổ áo Uyển Thư nhảy lên trên một cái, trở lại trên nóc nhà. Sau đó..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-thu-an-lac-truyen/1095489/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.