Thanh âm bánh xe chuyển động lộc cộc rơi vào trong tai, thỉnh thoảng còn có tiếng hân hoan vui sướng thỉnh an thay nhau vang lên, khác hẳn không khí yên bình an ổn nàng đã quen thuộc suốt nửa tháng qua, Nhậm An Lạc nhắm mắt, giấc ngủ bị quấy nhiễu, không nhịn được nữa thuận tay bắt lấy vài món đồ ném ra ngoài cửa sổ.
"Hàn Diệp, yên tĩnh một chút cho bản tướng quân, đi xa một chút kiếm củi đốt lửa!"
Một câu này ngang ngược mười phần, cả đội ngũ đang di chuyển bình thường đột nhiên khựng lại, cấm vệ quân bảo vệ ngự liễn của Thái Tử trợn mắt há mồm nhìn tách trà ngự cung bằng sứ màu đỏ trầm vỡ tan trên mặt đất phát ra tiếng lanh lảnh, nhất thời luống cuống.
Cho dù bên trong xe ngựa là Thượng tướng quân, nhưng lời này cũng quá mức kinh thế hãi tục!
Sau một lúc lâu, từ trên kệ ngự liễn lộ ra một cái đầu, chính là phó thống lĩnh cấm vệ quân Trương Vân, hắn đưa mắt nhìn tướng sĩ xung quanh một cái, nhẹ nhàng ho khan một tiếng: "Điện hạ có chỉ, mọi người không được nói chuyện, chậm rãi lên đường." Nói xong lập tức rụt đầu về, chuyên tâm làm mã phu của y.
Chúng tướng sĩ trố mắt nhìn nhau, sau đó nhún vai tặc lưỡi, dắt ngựa đi về phía trước, ngay cả tiếng hít thở cũng được ép xuống chậm lại.
Không ít những tướng sĩ tuy nghiêm túc ngay ngắn, nhưng vẫn không nhịn được nhìn vào trong xe ngựa mấy lần, đáy lòng thỉnh thoảng cảm khái một câu.
Làm thượng tướng quân lại có thể đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-thu-an-lac-truyen/1095474/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.