Khác với mấy tháng trước chẳng biết tại sao lại bị bắt lên xe ngựa lúc rời kinh đến Mộc Thiên phủ ở phía nam, thì lần này, hành dinh của Thái tử đã chờ sẵn bên ngoài Nhậm phủ cả buổi sáng, mãi đến giữa trưa cửa lớn Nhậm phủ mở cửa, Nhậm An Lạc mới duỗi thắt lưng bước ra. Theo lời dân chúng nói, Nhậm tướng quân để toàn bộ thị vệ ở lại phủ, chỉ mang theo một nha đầu anh khí dũng mãnh, điệu bộ này rất hợp với tính nết trước giờ của nàng.
Đợi hành dinh ra khỏi kinh thành, mọi người đều thở dài, ở bên ngoài phủ Thượng tướng quân, Thái tử của bọn họ quả thực đã hậu đãi vị trọng thần này quá mức, tất nhiên, đó là đối với nữ phổ phỉ Nhậm An Lạc, nếu là người khác, bị định tội khinh thường quân uy tính ra còn nhẹ.
Nhưng chuyến xuất hành này cũng có chút giống lần trước, Nhậm An Lạc vừa bước lên xe ngựa của Thái tử, liền nằm ngủ khò khò, đừng nói thỉnh an, ngay đến một cái liếc mắt nhìn Hàn Diệp đã chờ nàng cả buổi sáng cũng không có.
Hàn Diệp nhìn nàng, nghiêng người dựa vào một bên, đáy mắt thâm trầm, nhìn không ra sâu cạn.
Xe ngựa xóc nảy hai ngày, đoàn người đi tới Lâm Tây phủ, tri phủ sáng sớm đã nghênh đón ngoài cửa thành, Nhậm An Lạc ngủ trong xe ngựa đến quên trời quên đất, bị tiếng hỏi han ân cần đánh thức, khó chịu chui vào góc xe, không cẩn thận đụng phải cái bàn vang lên tiếng động nặng nề, nàng hừ hừ, xoay mình lại tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-thu-an-lac-truyen/1095462/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.