Trong ngoài sảnh đường đột nhiên im ắng, giọng nói của Nhậm An Lạc quả thực không hề nhỏ, nha sai canh giữ ở ngoài cửa nghe rõ mười phần, dỏng tai lên vô cùng quan tâm Thái tử điện hạ xưa nay ôn nhuận lễ độ của bọn họ sẽ đáp lại như thế nào.
"Hữu tướng gần đây nghỉ ngơi ở phủ, An Lạc nếu có thời gian, ngày mai ta cùng sư phụ đến phủ tướng quân thăm hỏi."
Âm thanh nhàn nhạt của Hàn Diệp vang lên trong sảnh đường: "Sư phụ tinh thông văn chương lễ nghi, An Lạc nhất định có thể học được."
Hoàng Phổ nhìn thấy Thái tử ngay cả lông mày cũng không nhíu, nén cười đến mức nội thương. Quá hợp, hai người này thật sự là quá hợp, e là cũng chỉ có Thái tử điện hạ mới có thể công khai nói với một Thượng tướng quân rằng, 'Ngươi học hành thấp kém thô bỉ, không khỏi làm trò cười cho người trong thiên hạ, nên tìm một sư phụ!'
Nhậm An Lạc thu lại ý cười: "Hữu tướng bận rộn chính vụ bận rộn, thân hệ* triều chính, sao có thể lãng phí thời gian dành cho hạ quan."
Lão nhân gia này nổi tiếng là nghiêm sư, nàng vẫn nên tránh thì hơn.
Thấy Nhậm An Lạc bước xuống trước mặt, thái dương Hàn Diệp khẽ động, nói: "Hôm nay còn sớm, Thi lão tướng quân đem một bầy ngựa tốt hồi kinh, chi bằng cùng đến bãi săn đi?"
Nhậm An Lạc thấy Hàn Diệp không nhắc tới hữu tướng nữa, vội vàng gật đầu: "Điện hạ có lời mời, ta từ chối thì bất kính."
Đợi mấy người này bước ra ngoài, Hoàng Phổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-thu-an-lac-truyen/1095457/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.