Trời trong gió nhẹ, những cành cây còn chưa đâm chồi nảy lộc, nhưng ánh mặt trừi chiếu xuống vẫn khiến lòng người ấm áp.
Anh Tịnh và Trương Thạch đứng dưới hành lang rì rầm trò chuyện, nghe nói mấy ngày nay, Hoàng thượng có thời gian rảnh là lại tới cung Nghi Tuyết, sự sủng hạnh dành cho phi tần khắp lục cung cộng lại cũng chẳng so được với Dương phi. Thực ra, Anh Tịnh không tức giận chuyện này, chỉ là không biết tại sao Công chúa lại có vẻ giận Bùi thiếu gia, thị đã nhắc tới Bùi thiếu ga trước mặt Công chúa hai lần mà đều không được đáp lại. Anh Tịnh buồn bực mãi không thôi, trong suy nghĩ của thị, hiện giờ chỉ có Bùi thiếu gia thật lòng với Công chúa, chẳng biết giữa hai người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Bên ngoài cung Thịnh Diên, một bóng người nhỏ bé vội vã chạy vào. Tiếng bước chân gấp gáp khiến Anh Tịnh và Trương Thạch đều đưa mắt nhìn.
“Tố Tuyết?”
Anh Tịnh mở to đôi mắt, sau đó liền bước lại gần. Trên mặt người vừa tới vẫn còn đầy vệt nước mắt, dáng vẻ mỏi mệt, bộ dạng nhếch nhác, nhìn thấy Anh Tịnh liền bật khóc nức nở. Câu: “Sao thế?” của Anh Tịnh còn chưa kịp thốt ra thì đã nghe Tố Tuyết nôn nóng nói: “Anh Tịnh tỷ tỷ, Thái phi nhà ta bệnh nặng mà không chịu gọi thái y, Công chúa có đây không ? Ta đến xin Công chúa đi khuyên giúp.”
Đôi hàng lông mày Lệnh Viên hơi cau lại, từ sau khi Lưu Hiền thái phi dọn tới Bắc Tam Sở thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-phi/3151747/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.