~ Giờ về
~Như thường lệ, cả bọn lại tập chung ở công trường rồi mới kéo nhau về. Hôm nay đi sớm nên xe của Nhật để tít ở trong, mãi mới lôi ra được. Và tất nhiên sự chậm trễ của cậu lại giúp Thanh luyện giọng
- Lúc nào cũng lề mà lề mề, mày không thể nhanh hơn được HẢ.
- Ai muốn thế đâu…….tại – Bạn nhỏ cũng chẳng vừa
- THÔI, hai bố mẹ cho con xin hai chữ bình yên. Hở ra là chửi nhau, bộ bọn mày không thấy chán hả
Giang đã kịp thời can thiệp để tránh chiến tranh xảy ra ngay tại cổng trường nổi tiếng đẹp nhất cái Sài Thành này.
Khi hai bên êm xuôi trở lại, Giang mới nói
- Ờ tao với con Thanh đi mua ít đồ, bọn mày đi cùng không?
(Hất mặt về phía An) – “cười” tôi không đi đâu. Giờ về còn nấu cơm cho Bảo, hôm nay nó không ăn ở trường.
- Ok, còn mày ( nhìn Nam)
-……..- Nhíu mày rồi quay đi phía khác.
- Ôi trời cái thằng…….mày thì sao (nhìn Nhật) mà thôi bỏ đi, mày thì bắt buộc phải đi
Nhật ngơ ngác
- Why?
Thanh Thanh đang tiện cầm cái mũ thế là thẳng tay đập thẳng đầu Nhật
- Goai với giếc cái gì? Định là kỳ đà cản mũi à ông nội, hay thấy mình chưa đủ sáng?
- Hả hả????? – Gãi đầu – Anh chàng vẫn chưa hiểu ý của Thanh
Giang với Thanh nhìn Nhật với ánh mắt không thể cảm thông hơn
- Haizzzzzzzz,hoang mạc lời với mày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-gio-cuon-di/2278608/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.