Uyên hôn mê bất tỉnh, đến nỗi thuốc sắc lên cũng không làm sao để cô uống được. Quý Phi liền nhân lúc lão bà ra ngoài. Cô uống một ngụm thuốc vào miệng mình sau đó đẩy vào miệng Uyên. Khi làm hành động đó xong, nàng thấy trái tim mình đập rộn ràng. Cũng cả tuần làm như vậy, Uyên mới có thể tỉnh lại và tự uống thuốc khi nàng dùng muỗng đút cho cô. Và điều đó đồng nghĩa với việc, nàng không còn cơ hội được chạm vào đôi môi ngọt lịm kia nữa. Nàng nhớ chúng và thèm khát kinh khủng. Đến cả khi sau này, khi nàng cùng Hoàng Thượng ân ân ái ái, nàng cũng không thể tìm lại được cảm giác hồi hộp, hạnh phúc, trái tim đập rộn ràng như khi ở bên Uyên. Nàng đã từng mừng thầm trong bụng, khi Uyên thừa nhận mình thích con gái. Nàng còn nghĩ rằng, nếu cứ để Uyên ở lại cùng với nàng trong hang động, biết đâu có thể giúp Uyên quên đi được người con gái kia và Uyên sẽ đến bên nàng, nàng tin sự chân thành của mình sẽ lay động được Uyên. Nếu được vậy, nàng sẽ cùng Uyên ngao du khắp mọi nơi, cùng phiêu bạt chân trời góc biển. Đáng tiếc thay, Uyên một lòng một dạ hướng về người yêu, dù nàng ở trước mặt xinh đẹp, dịu dàng, ân cần chăm sóc. Thì Uyên cũng không hề có tình cảm nào khác ngoài sự biết ơn. Ngày Uyên nói sẽ giúp nàng vào cung đoàn tụ với mẹ. Nàng tưởng đâu Uyên có tình cảm với mình rồi nên mới bất chấp để giúp mình nên nàng cảm thấy trong lòng rộn ràng như những con sâu bướm đang nhảy múa xung quanh. Không ngờ sau đó Uyên lại nói sẽ giúp nàng làm phi tử của Hoàng Thượng. Nàng cảm giác như hàng ngàn con dao đang xuyên qua tim nàng. Bởi nàng hy vọng quá nhiều ở câu nói trước nên thất vọng càng nhiều ở câu nói sau. Cuộc sống luôn luôn có sự lựa chọn và đánh đổi. Thứ đánh đổi với nhau thì nên có giá trị ngang nhau. Nếu lựa chọn giữa người nàng yêu và người mẹ nàng chưa hề gặp. Đương nhiên nàng sẽ lựa chọn tình yêu. Giống như mẹ nàng ngày ấy đã lựa chọn địa vị chứ không lựa chọn nàng. Nhưng tình yêu của nàng là đơn phương. Nàng ngắm nhìn cô mỗi phút giây đều nhớ về chị ấy. Nàng không hề ganh tị mà chỉ thấy ngưỡng mộ chị nhiều hơn. Chính vì vậy, nàng đã lựa chọn làm theo kế hoạch Uyên đưa ra, chứ không mù quáng ôm lấy cái mối tình đơn phương của mình. Tới lúc Hoàng Thượng nói muốn nạp Uyên làm thϊếp. Nàng đã có một chút hy vọng, Uyên sẽ luôn ở trong hoàng cung này không rời xa nàng. Giống như trước đó, Uyên cũng cùng người cô yêu ở chung một phủ. Chúng một người chồng. Nhưng không ngờ. Uyên thà chết chứ không phản bội lại người yêu. Hôm nay cô rời xa nơi này, rời xa nàng. Nàng chấp nhận buông bỏ người mình yêu, để họ được hạnh phúc. Nàng hoàn toàn tâm phục khẩu phục với kết quả này. Nhưng nói nàng không buồn, không khóc là điều không thể. Uyên đi rồi, nàng buồn đến đổ bệnh. Thái y đến chữa trị chỉ có thể nói rằng nàng đang có tâm bệnh. Lão bà không đành lòng như vậy nên đi vào động viên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]