Uyên luôn giải quyết mọi việc rất nhanh chóng, chỉ trong một thời gian ngắn, cô đã bàn giao mọi việc xong xuôi. Những người làm thân cận đều được cô ủy thác ở lại làm việc giúp đỡ Như cái quản mọi việc. Thủy muốn đi theo Uyên nhưng Uyên nói Như cần cô hơn. Uyên muốn được một mình ngao du một chút.
Như và Uyên đều ngầm hiểu rằng, họ sắp phải xa nhau, nhưng khi ở bên nhau không ai nhắc đến điều này. Họ nén lại hết những tâm sự buồn bã để tận hưởng giây phút vui vẻ ở bên nhau. Uyên có nói với Như rằng. Chia ly không phải là điều đáng sợ nhất. Họ vẫn may mắn hơn nhiều người khác, vì họ có thời gian để chuẩn bị cho sự chia ly, và khi xa nhau, trong họ chỉ toàn là những ký ức đẹp về đối phương mà thôi.
Cuối cùng thì ngày ấy cũng đến.
Uyên chả thể dây dưa thêm nữa. Mẹ Như chỉ cho cô ở bên Như thêm một thời gian nhất định, đã đến lúc cô phải đi. Tối hôm đó, hai người cùng uống rượu ngâm thơ với nhau. Uyên mơ hồ trong cơn say rượu lẫn say tình. Còn Như thì hoàn toàn tỉnh táo, nàng ngắm nhìn Uyên, giọt nước mắt cứ lăn dài bên khoé. Nhẹ nhàng vuốt mái tóc đang che mắt Uyên.
- Tại sao không rủ chị đi theo chứ? Sao cứ phải để lý trí điều khiển bản thân. Chị sẽ cùng đi với em.
Như không biết việc mình làm là đúng hay sai nữa. Nhưng nàng đã suy nghĩ, đắn đo rất nhiều. Càng gần ngày xa Uyên, nàng càng nhận ra được bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451488/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.