Như tới tìm Thanh và Thủy để bàn giao công việc và dặn dò đôi chút. Dù sao lần này hai người cốt cáng bỏ đi. Như cũng rất lo lắng. Nhưng cô càng lo lắng cho Uyên hơn. Cô muốn giúp em ấy được giải toả tâm trạng.
Như, Thanh và Thủy rất lo lắng mợ Hai và mợ Tư sẽ làm khùng làm điên. Vì việc Uyên và Như đều vắng mặt giống như một bữa tiệc ngon với họ vậy. Họ đã không lợi dụng được cậu Tư rồi thì chỉ có cơ hội hiếm hoi là Uyên và Như đi vắng để họ ra tay.
Thanh nhìn Như với ánh mắt chắc chắn rồi nói.
- Vì Uyên chúng em sẽ cố gắng làm tốt việc ở nhà, còn việc an ủi Uyên thì phải nhờ vào chị.
- Ừ, chị cũng sẽ dùng tình yêu của mình để giúp Uyên vượt qua cú sốc này.
Mọi người nhìn nhau mỉm cười thể hiện sự động viên và tin tưởng dành cho nhau. Uyên đã vì họ mà làm rất việc. Lần này họ nguyện dốc hết sức để giúp cô.
Trong đêm hôm đó, trong phủ truyền tin Uyên bị bệnh truyền nhiễm, Như là người ở gần chăm sóc nên phải đưa hai người đi cách ly. Một chiếc xe ngựa được chuyển đến để đón hai người đi. Uyên cải trang thành nam nhân, cố tình trang điểm để bản thân già hơn, đi cùng với Như. Hai người nhìn như một cặp vợ chồng vậy.
Họ đi tới tờ mờ sáng thì dừng lại ở một nhà trọ đã được đặt phòng trước. Uyên nắm tay Như hiên ngang bước vào trong. Chiếc xe ngựa âm thầm rời đi.
Trong căn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451452/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.