Chương trước
Chương sau
Xuyến ngồi nghe Thủy dặn dò một lúc rồi tới tìm Chi. Thấy em gái mình đang nằm bẹp dí trên giường thì vội đóng cửa rồi chạy lại lo lắng hỏi han.
- Em sao rồi, cơ thể đỡ hơn chưa?
- Chị, sao chị lại hỏi vậy?
Chi mệt mỏi hỏi lại Xuyến, cô nghĩ có khi nào Xuyến biết chuyện không?
- Hôm qua con bé Thủy đến tìm chị, nói cậu Tư có vấn đề nên phải đi cứu em. Chị liền đi tới nơi thì thấy em...
Mà thôi, nói vậy em hiểu rồi chứ. Đưa chị coi xem sao rồi.
Chi cởi nút áo ra cho Xuyến nhìn. Xuyến giật mình hoảng hốt. Mặc dù những viết thương đã khô lại một chút và đỡ hơn rất nhiều nhưng trông vẫn còn rất đau. Chứng tỏ những gì Thủy nói là đúng. Cô khẽ chạm nhẹ vào những vết thương của em gái mình. Cả hai cùng ôm nhau khóc. Gục đầu vào bờ vai của chị gái. Chi vừa khóc nấc lên vừa nói.
- Tại sao lại là em phải chịu đựng điều này hả chị. Sao cô ta không để người khác chịu đựng mà lại đẩy cho em.
Xuyến hiểu cô ta mà Chi nhắc đến chính là Thủy. Nếu như chưa gặp Thủy, Xuyến sẽ nghĩ giống Chi là Thủy cố tình để Chi hầu cậu Tư khiến Chi phải chịu đau đớn. Nhưng Thủy đã tìm cô để giải thích, nghe Thủy giải thích Xuyến cũng thấy có lí nên nói lại với Chi, còn Chi muốn hiểu việc Thủy làm theo cách nào thì tùy em ấy. Cô vỗ nhẹ vào vai Chi rồi nhẹ nhàng nói.
- Theo như cô ta nói thì việc cậu Tư bị như vậy, nếu chị em mình không tận mắt chứng kiến thì sẽ không tin, nên cô ấy cố tình để em đi hầu cậu, thà biết trước để đến cứu em còn hơn để em lẳng lặng dụ dỗ cậu. Như vậy thì sẽ không ai biết mà cứu em kịp thời được. Chị thấy cô ta nói cũng có lí. Trong phủ này chỉ có hai chị em mình một phe, nên chúng ta luôn nghi ngờ và đề phòng mọi người, chúng ta sẽ không tin cậu Tư bị như vậy, hơn nữa, đây là chuyện xấu hổ, ai trải qua chắc chắn sẽ không nói ra bên ngoài. Mà chị em mình lại nhất định phải lấy lòng cậu Tư để đạt mục đích. Nên việc này cô ta giải thích chị thấy cũng có phần hợp lí. Em muốn lựa chọn tin tưởng cô ta hay oán hận thì chị cũng đều đứng về phía em.
Chi ngồi suy tư về những gì Xuyến nói. Cô nói mình muốn được nghỉ ngơi nên nhờ chị chăm con hộ. Xuyến biết là Chi đang cần được yên tĩnh để nhìn nhận lại sự việc.
Sau ngày hôm ấy, mọi người đều trở lại bình thường, chỉ có một mình Uyên là bất thường vì hôn mê, còn Chi thì coi như không có chuyện gì với Thủy thì cô liên tục tránh mặt. Cậu Tư Dũng thì phải nằm suốt trong phòng vì cậu đã làm tất cả các mợ sợ hãi nên Thủy cho cậu khỏi dạy nổi luôn để chờ Uyên tỉnh lại rồi tính tiếp.
Uyên nghe Như kể lại toàn bộ sự việc thì cũng tạm thấy hài lòng vì chuyện chưa gây hậu quả quá nghiêm trọng. Mợ Tư có thể bình thường lại là việc đáng mừng. Cô nằm trong vòng tay của Như mệt mỏi nói.
- Chị em mình trốn ra ngoài chơi đi. Em muốn hít thở không khí bên ngoài cùng chị, quên hết mọi thứ. Chỉ có hai ta để tâm trạng thật thoả mãi em mới tiếp tục tranh đấu được.
- Được. Mình sẽ cùng đi trốn.
Như rất muốn nói Uyên nghe về ý đồ gán tội nɠɵạı ŧìиɦ cho Uyên của mợ Hai, nhưng Uyên mới khoẻ được chút, cô không muốn Uyên phải lo lắng hay suy tính gì cả. Uyên muốn một lần được sống tự do, được chạy trốn ra ngoài với người mình yêu. Như cũng sẽ bốc đồng theo Uyên một lần. Để tận hưởng niềm hạnh phúc của hai người yêu nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.