Sau tất cả những tiếng gào thét va chạm, là một sự yên tĩnh đến lạ thường. Trang đã kiệt sức, cô nằm im co ro người lại, run lên từng hồi vì ớn lạnh. Sự đau rát trên da, sự co bóp trong cơ thể, cô muốn la lớn nhưng không còn khả năng nữa rồi. Thầy Nam biết, cơn nghiện đã đi qua. Nhưng cơ thể lúc này đã rất yếu ớt và mệt mỏi. Lấy chén thuốc vừa sắc đưa vào cho Trang uống, thầy chuẩn bị một nồi nước xông thật to, bế cô ra khỏi chiếc bồn, để cô dựa vào người mình rồi xông cho cô.Thầy đang khoẻ mạnh nhưng vẫn phải chịu hơi nóng từ nồi nước xông, thầy tình nguyện làm điều đó. Cơ thể yếu ớt này cần có người đỡ cô. Nếu không thì e rằng cô sẽ ngã cả vào nồi nước ấy.
Sau khi xông xong, thầy ngại ngùng cởi đồ thay cho Trang, Nam nữ thụ thụ bất thân, thầy muốn sang gọi Uyên giúp nhưng lại sợ để Trang ở đây một mình sẽ không yên tâm. Đồ đạc cô đã ướt lắm rồi. Hơn nữa khi nãy cũng đã có sự va chạm.
Thầy Nam đấu tranh tư tưởng lắm. Dù rất muốn mở mắt nhưng lại không muốn hổ thẹn với lòng, không muốn làm một tiểu nhân thừa cơ lợi dụng nên đành chuẩn bị một chiếc mền, nhắm mắt lại cởi đồ cho Trang rồi lấy chiếc mền quấn người cô lại, xong xuôi đâu đấy thì bế Trang về phòng đặt cô lên giường ngủ rồi mình trở về dọn dẹp cái nơi vừa xảy ra một sự khốc liệt không hề nhẹ.
Thầy dọn dẹp xong đâu đấy thì Uyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451431/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.