" Mẹ... Mẹ dậy từ khi nào thế? "
Lục Minh Minh cố gắng để giọng mình không run rẩy, hỏi Trương Mỹ một câu. Nếu như mẹ cô nhìn thấy Đồng Tiểu Nghị sáng sớm nay mới rời khỏi đây, với trực giác nhạy bén của Trương Mỹ chắc chắn sẽ hiểu ra chuyện giữa cô và anh. Mà cô, thì không muốn bố mẹ biết sớm như thế. Lục Minh Minh sợ, Lục Bình và Trương Mỹ càng thêm sợ Đồng Tiểu Nghị chỉ là muốn chơi đùa với cô.
Lục Minh Minh trộm nhìn Trương Mỹ nuốt một ngụm nước bọt. Mỗi một dây thần kinh đều căng lên, trái tim đập thình thịch vạch trần tâm trạng phấp phỏng của cô thời điểm này. Phía đối diện, ánh mắt của mẹ cô quét qua một tia kì lạ mà Lục Minh Minh không thể lí giải được. Một giây sau, Trương Mỹ mới đáp lời.
" Ra ngoài sớm làm cái gì đó? "
" Dạ?!? "
Lục Minh Minh hơi giật mình, Trương Mỹ như vậy tức là... chưa nhìn thấy cô ra ngoài cùng Đồng Tiểu Nghị? Cảm thấy an tâm hơn nhiều, Lục Minh Minh cười cười, khua tay múa chân.
"A... Con ra ngoài đi hít thở không khí trong lành buổi sớm một chút mẹ ạ! Mẹ cứ nghỉ đi, để con chuẩn bị bữa sáng! "
Trương Mỹ lấy làm lạ.
" Tiểu nha đầu con mà tự giác nấu ăn sao? Mẹ có phải là nghe nhầm rồi không? "
Đứa con từ nhỏ cá tính đã giống con trai này, mới qua hơn một năm chuyển nhà lại có thể có hứng thú vào bếp sao? Lục Minh Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-lam-nu-chinh-cua-anh/2738041/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.